Yến Hạc vẫn còn nhớ rõ vị tiền bối già của Càn Thanh Môn lúc đó, người có chòm râu bạc khá dài, chỉ hơi nâng bàn tay lên là đã có thể nhẹ nhàng lôi một đứa trẻ còn đỏ hỏn, vừa mới sinh ra, đang khóc lóc nỉ non bay về phía ông ta.
Bàn tay của ông ta đặt lên trên cổ của thằng bé, dường như chỉ cần siết chặt thêm một chút thì tiếng khóc và sinh mệnh của đứa trẻ này sẽ lập tức kết thúc.
Ông ấy muốn tiến lên để ngăn cản, muốn lấy lại con trai của mình, muốn trút hết sự tức giận và lớn tiếng chất vấn những người này rốt cuộc muốn làm cái gì.
Tuy nhiên, vào khoảnh khắc tiếng nói của ông ấy chuẩn bị thoát ra ngoài cổ họng thì đã bị lão già kia nhìn lướt qua một cái.
Ánh nhìn tràn ngập sự lạnh lùng, miệt thị, không hài lòng…
Như một vị “Thần” đứng ở trên cao, nắm giữ trong tay quyền sinh, quyền sát, nhìn xuống ông ấy như đang nhìn một con kiến.
Ánh mắt của ông ta chỉ nhẹ nhàng đảo qua nhưng lại như những lưỡi dao đâm vào sống lưng của Yến Hạc, khiến toàn thân ông ấy rét lạnh, không thể tiến lên một bước nào nữa.
Nếu không phải có hai người khác ở bên cạnh lên tiếng khuyên can thì Yến Hạc hoài nghi rằng bản thân ông ấy sẽ bị ánh mắt kia giết chết ngay lúc đó.
Sau khi ông ấy hồi phục tinh thần thì đã đổ mồ hôi lạnh toàn thân, mờ mịt nghe một vị đạo sĩ tự xưng là người của Nhất Nguyên Quan – Trường Tần Đạo Nhân lên tiếng:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT