Những cô gái thuê trọ khác cũng trắng bệch cả mặt và gật đầu theo. Bọn họ đều nói rằng đã gửi ảnh cho Tôn Ngoạt.
Tiểu Cao, Tiểu Hà, và cô gái trẻ hướng nội mới đến đều là những cô gái có kinh nghiệm sống ít ỏi, ý thức cảnh giác cũng yếu nên đã gửi ảnh ngay cho Tôn Ngoạt, hoàn toàn không nghĩ gì nhiều.
Còn cô gái trưởng thành 28 tuổi mới thuê trọ thì vốn dĩ đã lăn lộn trong xã hội vài năm rồi nên khi nghe thấy yêu cầu gửi ảnh chụp cũng cảm thấy kỳ lạ và cảnh giác hơn. Cô ấy đã lấy lý do bản thân chưa có ảnh chụp phù hợp nên chưa gửi cho Tôn Ngoạt.
Đến tận bây giờ, Tôn Ngoạt vẫn chưa hỏi lại nên cô ấy cũng chưa gửi.
Tiểu Cao run rẩy hỏi: “Cố, đại sư Cố, chúng tôi đã gửi ảnh thì sẽ thế nào vậy?”
Sau khi im lặng một lát thì Cố Chi Tang đã thở dài một hơi. Cô cảm thấy cũng không cần thiết phải nói dối bọn họ:
“Ảnh chụp là thứ lưu giữ lại hình ảnh của một người trong khoảnh khắc được chụp, cũng cất chứa bóng dáng và năng lượng của người đó.”
“Ngoại trừ những bộ phận trên thân thể con người như da, tóc, v.v… hoặc những đồ vật cá nhân gần gũi thì ảnh chụp – đặc biệt là ảnh chụp tự nguyện đưa cho người khác, khi rơi vào tay của một huyền sư thì có thể làm được rất nhiều việc.”
“Vừa nãy mọi người cũng nghe chuyện rồi. Trước ảnh thờ của Tôn Danh Hạo có đặt một cái đĩa, bên trong có tro tàn còn sót lại của một số ảnh chụp bị thiêu cháy. Mọi người cảm thấy những bức ảnh kia sẽ là của ai đây?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT