Từ lúc cô phá vỡ trận pháp bảo hộ bên ngoài Đạo Quan đến bây giờ cũng chưa vượt quá mười phút. Thời gian này nói dài thì cũng không dài, mà nói ngắn thì cũng không ngắn lắm.
Tuy nhiên, trong khoảng thời gian này, cô vẫn chưa nhìn thấy huyền sư cấp bậc môn chủ nào đi ra cả.
Khi đi đến cổng lớn Càn Thanh Môn thì Cố Chi Tang đã quay đầu lại, nhìn về phía những huyền sư có vẻ mặt nhẫn nhục đằng sau, nói chuyện với thái độ khá lạnh nhạt:
“Nếu tôi nhớ không nhầm thì tấm bảng tên ở bên trên cổng chính Càn Thanh Môn hình như cũng không phải thuộc sở hữu của môn phái mấy người thì phải? Chẳng nhẽ thật sự là {đồ đi mượn} hả?”
“Không hổ danh là tông môn đệ nhất, đúng là khiến người khác phải mở rộng tầm mắt đấy.”
“Cô nói bậy bạ cái gì thế? Bảng tên này là chí bảo trấn phái của Càn Thanh Môn chúng tôi, được truyền lại từ thời cổ xưa đến bây giờ, sao có thể để cho cô tùy tiện phỉ báng như vậy?”
Một tên huyền sư trong đám người kia rốt cuộc không thể nhịn nổi nữa. Khuôn mặt của anh ta đỏ gay gắt, giận dữ quát lớn:
“Nếu không phải chưởng môn của chúng tôi đang bế quan thì chắc chắn sẽ khiến loại người như cô… trả giá đắt!”
“Ồ, thuộc sở hữu của môn phái các người hả?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT