Sau khi cháu trai bị bắt thì phó chưởng môn cũng cảm thấy vừa tức giận vừa mất mặt, lại nghĩ rằng dù sao thiếu niên cũng là huyết mạch của mình, làm sao có thể để người ta kéo ra bên ngoài, công khai phê phán và nhục mạ được?
Như vậy chẳng phải là đang tát thẳng vào mặt ông ta hay sao?
Do đó, ông ta đã cứng rắn cướp người từ nơi giam giữ. Đến tận bây giờ, đứa cháu ruột của ông ta vẫn chưa bị trừng phạt thích đáng với những tội lỗi đã gây ra.
Từ đầu đến cuối, phó chưởng môn Càn Thanh Môn chỉ nghĩ đến huyết thống cao quý của mình, cảm thấy cháu trai nhà mình có thể tha thứ.
Tuy nhiên, khi ra tay bao che cho cháu trai nhà mình thì ông ta có bao giờ nghĩ đến những người vô tội đã chết trong tay cậu ta vô tội cỡ nào, phải chịu đau khổ đến nhường nào không?
Cảm nhận được sự lạnh lùng trong lời nói của Cố Chi Tang, phó chưởng môn Càn Thanh Môn đã quát lớn:
“Một con nhóc miệng còn hôi sữa mà dám dạy bảo tôi sao?!”
Ông ta tự nhận bản thân cũng không yếu hơn Cố Chi Tang.
Cho dù thiên phú của cô có nghịch thiên đến mức nào thì cũng không thể mạnh hơn ông ta quá nhiều được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT