Có quá nhiều thi thể được chôn cất ở nghĩa trang, có người vừa mới mất, cũng có người đã mất lâu năm rồi.
Khi những thi thể này được chôn xuống đất thì vẫn sẽ có một số tử khí còn sót lại hoặc rò rỉ từ dưới nền đất lên trên, khuếch tán trong bầu không khí ở nghĩa trang.
Hơn nữa, khu nghĩa trang cũng có rất nhiều người qua lại để tế bái, thường xuyên có người đi thắp hương cho người thân trong gia đình đã mất.
Những tử khí ở nơi đó trộn lẫn cùng mùi hương của đủ loại hương khói đã khiến cho trên người bà Hứa – người thường xuyên đến nghĩa trang, cũng dính khá nhiều mùi.
Người bình thường có thể không ngửi thấy nhưng Bạch Từ có khứu giác nhanh nhạy lại có thể ngửi được rất rõ ràng.
Chỉ là khứu giác quá nhạy bén cũng không phải là chuyện tốt trong trường hợp này. Quá nhiều mùi hương trộn lẫn đã làm nhiễu loạn năng lực cảm ứng của anh ấy, khiến cho anh ấy không thể nhận ra thêm các thông tin khác.
Rơi vào đường cùng, Bạch Từ chỉ có thể nói:
“Nguyên nhân khiến bạn luôn bồn chồn lo lắng, đồng thời cũng là lý do mà bạn đã gửi rất nhiều thư xin giúp đỡ tới chương trình, chắc hẳn cũng có liên quan đến người thân đã mất này, đúng không?”
Bà Hứa gật đầu: “Đại sư Bạch, anh nói đúng rồi. Thật ra, cha của tôi đã qua đời vào hơn nửa tháng trước. Căn nhà này là nơi ở của ông ấy khi còn sống, tôi không sống ở đây.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT