Hung vật “Khởi Thi” sau khi bị chém đứt đầu thì cũng lảo đảo hai bước về phía trước theo quán tính, cuối cùng ngã gục xuống đất, máu đen bốc mùi hôi thối liên tục tràn ra từ miệng vết thương trên cổ.
Trái tim đang đập mạnh điên cuồng của Hề Hải Hồng lúc này vẫn chưa thể bình tĩnh lại được. Cô ấy nhìn thi thể cháy đen nằm trên mặt đất rồi ngẩng đầu nhìn về phía Cố Chi Tang đang đứng ở cửa căn nhà gỗ: “Cảm ơn.”
“Cô đã cứu tôi một mạng.”
Cố Chi Tang khẽ gật đầu: “Mọi người khiêng thi thể của nó vào trong đi, cẩn thận đừng để thi khí bốc lên.”
Hề Hải Hồng gật đầu, khi đi đến bên cạnh Hòa Mị Đồ thì cô ấy đã dừng chân lại và cảm ơn chân thành:
“Vừa rồi cũng rất cảm ơn anh đã ra tay cứu tôi. Trước kia tôi còn tưởng rằng anh không quá thích tôi lắm. Hóa ra là do tâm tư của tôi hẹp hòi rồi.”
Hòa Mị Đồ liếc mắt nhìn cô ấy một cái, ôm lấy “Du Quỷ Tử” vừa rồi đã bị hung vật đá bay nên đang uất ức bò lại về phía mình, sau đó đặt nó lên trên đầu vai, cười lạnh một tiếng:
“Cô không nói sai đâu. Tôi quả thật chán ghét tất cả những người ở trong Huyền Môn.”
Hề Hải Hồng: “…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT