“Chịu đựng một chút nhé.”
Giọng nói của Cố Chi Tang rất bình thản nhưng đầu ngón tay của cô lại trực tiếp nắm lấy dây thép đã gần như hằn vào máu thịt ở phần đuôi của nó rồi dùng sức rút ra luôn.
Hành động này khiến Thụy Thú đau đến mức nhảy giật nảy lên tại chỗ như một con cá bị vứt xuống thớt vậy.
Trong đôi mắt màu vàng đồng của nó tích tụ chút hơi nước, nhìn về phía vết thương trên đuôi của mình rồi lúc quay lại nhìn sang Cố Chi Tang thì trong ánh mắt của nó đã có thêm vài phần e ngại.
Nó nhìn cô như đang nhìn một tên đồ tể máu lạnh vậy.
Chẳng bao lâu sau, Cố Chi Tang đã tiếp tục dùng hồn lực của bản thân để chăm sóc miệng vết thương trên đuôi của nó, khiến cho nó không còn đau nhức như trước nữa. Vì vậy, trong lòng nó đã nảy sinh một ít cảm kích đối với cô.
Vết thương kia của nó đã có từ vài chục năm trước rồi.
Vào thời điểm đó, nguồn kinh tế chính của thành phố đều dựa vào việc đánh bắt cá nên dân chài đã quăng lưới rất nhiều ven hồ. Có vài lần, khi nó đang nằm dưới đáy hồ ngủ ngon thì suýt chút nữa đã bị lưới của dân chài vớt lên.
Lúc ấy, nó vẫn là một Thụy Thú “ngây thơ”, không biết trong lưới đánh cá còn có thứ gọi là mồi nhử.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT