Khi cảnh sát áp giải Lương Hữu Khang ra ngoài thì anh ta có bộ dạng như chuột nhắt không thể nhìn thấy ánh sáng, liều mạng trốn sau lưng cảnh sát, gào thét nói mình đau mắt.
Rất nhiều hàng xóm nghe được tiếng động ầm ĩ nên đã mở cửa ra và đứng trước cửa nhà quan sát chuyện này.
Khi nhìn thấy trên mặt, trên cổ của Lương Hữu Khang nổi đầy mụn thịt kỳ lạ thì bọn họ đã tưởng rằng anh ta bị bệnh truyền nhiễm gì đó. Vẻ mặt của tất cả hàng xóm hiện rõ sự kiêng dè và ghét bỏ, không dám đến gần.
Bác gái đã nói chuyện đôi ba câu với Cố Chi Tang và Ngật Liêu Thiền lúc trước cũng ló đầu ra hóng chuyện. Lúc này, bác gái kia đang giơ ngón tay cái về phía hai người:
“Bây giờ đúng là không thể khinh thường các cô gái trẻ tuổi được, tôi ở bên ngoài còn nghe thấy rõ ràng tiếng kêu thảm thiết như heo bị chọc tiết của anh ta!”
Bà ấy đứng ở ngoài hành lang và đã nghe thấy âm thanh lớn như có thứ gì đó bị đập vỡ trong phòng nên còn có chút lo lắng hai người Cố Chi Tang sẽ gặp chuyện không may. Nhưng ai ngờ được rằng, ngay sau đó, tiếng kêu thảm thiết truyền ra ngoài lại là âm thanh của một người đàn ông!
Cố Chi Tang: “…”
Ngật Liêu Thiền cố kìm nén ý cười, ho khẽ một tiếng, nói thêm vài câu với bác gái kia rồi cùng cô rời khỏi khu nhà ở này.
Bởi vì có đoạn ghi âm Lương Hữu Khang đã thú nhận hành vi phạm tội của mình nên cảnh sát đã lập tức xếp anh ta vào đối tượng có mức độ tình nghi cao.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT