Bọn họ phải gõ vài cái thì cửa chính của nhà 403 mới mở ra.
Cánh cửa chỉ hé mở một khe nhỏ, một giọng nói khàn khàn, khó nghe truyền ra bên ngoài: “Ai vậy?”
Ngay sau đó, từ khe cửa kia đã tràn ra một mùi hôi nồng nặc, cực kỳ khó ngửi, không khác gì mùi tanh trên người của tên họ Triệu lúc nãy. Tuy nhiên mùi này càng hôi thối hơn, khiến cho người xung quanh cảm thấy buồn nôn.
Ngật Liêu Thiền lại giơ chứng minh thân phận cảnh sát lên rồi lạnh lùng nói: “Chúng tôi là cảnh sát, anh là Lương Hữu Khang, đúng không?”
Người ở bên trong cánh cửa im lặng một lát rồi khá lâu sau mới chậm rãi mở cánh cửa ra to hơn, đứng khuất bóng ở đằng sau:
“Mấy người lại tìm tôi có việc gì vậy? Tôi không phải đã nói rằng tôi không muốn có liên quan gì đến chuyện xử lý về sau của con khốn và tên gian phu kia của cô ta sao?”
“Tôi không muốn biết, cũng không muốn quan tâm! Cho dù tên họ Triệu kia bị bị xử tử hình hay ngồi tù bao nhiêu năm thì cũng chẳng liên quan gì đến tôi!”
Khi anh ta nói chuyện thì mùi hôi thối càng nồng nặc hơn, rõ ràng mùi này phát ra từ miệng của anh ta.
Ngật Liêu Thiền nhíu chặt hai hàng lông mày, cố gắng kìm nén sự không thoải mái vì cái mùi kia: “Chúng tôi đến hỏi chuyện khác.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT