Khi Cố Chi Tang có thể xác định chắc chắn rằng bà cụ này thật sự không cảm thấy bản thân đã làm sai, còn tin tưởng vững chắc vào suy đoán của mình thì cô cũng có chút dở khóc dở cười.
Giọng nói lạnh lùng của cô vang lên:
“Tôi không quan tâm lý do vì sao mấy người lại tin tưởng có Thần tồn tại trong hồ này, cũng không muốn biết vì nguyên nhân gì mà mấy người lại chắc chắn rằng, miễn là hiến tế cho nó thì sẽ có thể khiến mọi việc yên ổn trở lại.”
“Nhưng mà, nếu mấy người muốn hiến tế người sống thì tự bản thân hãy nhảy xuống đi, đừng dùng sinh mệnh vô tội của người khác để trả giá cho sự ngu dốt của mình.”
Lời nói này của cô không đầu không đuôi nhưng lại khiến cho bà cốt hoảng hốt.
“Cô, cô muốn làm gì?!”
Cố Chi Tang đi đến gần hai cái rương lớn trước mặt.
Vừa bước tới gần thì một mùi màu tươi nồng nặc đã chui thẳng vào khoang mũi của cô, mùi vị kia thật sự khiến cho người ta cảm thấy vô cùng buồn nôn.
Cô nhấc chân lên và đạp vào thành hộp bên trên của cái rương gỗ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT