Ngô Phong nghe xong mấy lời này thì khuôn mặt đã đỏ au, hận không thể xông lên bịt mồm của lão già kia lại.
Nhưng mà lão già kia lại mồm miệng lưu loát, hoàn toàn không để cho ông ta có cơ hội nói chen vào:
“Theo ý tôi ấy mà, mấy người phụ nữ kia chỉ là thiếu bị chỉnh đốn mà thôi. Còn bày đặt không cần những người đàn ông thành thật như chúng tôi. Chỉ cần nhốt bọn họ ở trong nhà…”
Ông ta còn chưa nói xong thì đã bị hai dân làng được Ngô Phong ám chỉ kéo đi chỗ khác: “Chú bốn à, chú hồ đồ rồi sao? Nói bậy bạ gì thế!”
Sau khi cưỡng ép lão già kia rời đi thì Ngô Phong cũng cảm thấy đau đầu, vội vàng giải thích:
“Mọi người đừng hiểu lầm, những người trong thôn Tiểu Nham chúng tôi tuyệt đối không bao giờ có loại suy nghĩ này.”
“Chú bốn này là một người độc thân già cả trong thôn, đã hơn năm mươi tuổi nhưng vợ của chú ấy lại bỏ nhà, chạy trốn với người khác cho nên chú ấy có chút hận đời. Nhưng những dân làng khác trong thôn thì đều là những người thân thiện.”
Cố Chi Tang tỏ vẻ thấu hiểu nói: “Không có việc gì đâu, trưởng thôn Ngô. Chúng tôi có thể hiểu được mà.”
Sau khi bị ông già vô lại kia làm ầm ĩ thì Ngô Phong cũng không dám trì hoãn nữa. Ông ta sợ rằng trên đường lại gặp phải mấy thành phần không kiểm soát nổi ở trong thôn thì sẽ bị mấy người nhanh mồm nhanh miệng đó tiết lộ thêm tin tức bất lợi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT