Cho dù trong lòng các nhân viên trong tổ sản xuất chương trình và các thí sinh đều hiểu rõ lời nói của vị trưởng thôn này không phải là sự thật nhưng Cố Chi Tang vẫn lộ ra vẻ mặt thấu hiểu, dường như đã tin tưởng lời nói của ông ta và không hề hỏi thêm nữa.
Trái lại, cô đã bâng quơ liếc mắt nhìn về phía người phụ nữ điên đang ngồi bên dưới tán cây ở cách đó không xa, chính là người mà vừa nãy bị bọn trẻ trong làng đánh đập rồi hỏi:
“Chị gái kia bị làm sao vậy, người trong nhà chị ấy đâu? Bọn họ cứ mặc kệ chị ấy ngồi dưới đất, bị đánh đập như vậy sao?”
Ngô Phong nghe vậy thì đã liếc mắt nhìn về phía người phụ nữ điên điên khùng khùng kia một cái, lại nghĩ đến chuyện phải nói một đống vô nghĩa với mấy người này thì ông ta đã bất giác hơi nhíu mày lại, trong mắt hiện lên một ít ghét bỏ.
Ông ta lạnh lùng nói: “Người đó hả, là một người bị bệnh điên trong làng. Nếu ai đến đó đỡ lên thì sẽ bị cô ta nổi điên cắn xé, ngay cả chồng, cha mẹ chồng và con cái nhà mình mà cô ta cũng tấn công.”
“Sau đó, cô ta đã bị người nhà đuổi ra ngoài. Cô nói xem, một kẻ điên như vậy thì ai dám đến gần đây?”
“Người trong thôn cũng cảm thấy cô ta đáng thương nên không nỡ đuổi đi. Bình thường cũng cho cô ta chút cơm ăn, còn mấy chuyện khác thì chúng tôi không nhúng tay được.”
“Hóa ra là vậy, cô ấy cũng là một người đáng thương.”
Ngô Phong vươn tay ra dẫn đường: “Vậy bây giờ, chi bằng vài vị hãy vào trong thôn ngồi chơi…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT