Tình yêu trong lòng của Tiểu Tương đã đè ép được sự oán hận, anh ấy cố gắng dùng lực lượng ít ỏi còn sót lại của mình đi vào giấc mộng của cô Liễu, muốn ngăn cản và nhắc nhở cô ấy.
Nhưng anh ấy lại quên mất một chuyện là cô ấy đã sớm không cần anh ấy nữa rồi.
Sự nhắc nhở của anh ấy đã biến thành sự dây dưa thừa thãi.
Giọng nói của Cố Chi Tang khá lạnh nhạt: “Còn không muốn rời đi sao? Đợi đến khi một ít Công Đức cuối cùng của anh cũng hoàn toàn biến mất thì đừng mơ tưởng đến chuyện quay về địa phủ nữa.”
Sau khi cô nói ra những lời này thì một lúc lâu sau, Tiểu Tương mới dời ánh mắt của mình đến trên người Cố Chi Tang. Sự bướng bỉnh, không cam lòng và oán khí của anh ấy đã tiêu tan khá nhiều, khôi phục được một ít thần trí.
Anh ấy đã lộ ra khuôn mặt nguyên bản của mình, linh hồn đã ngưng tụ rõ ràng hơn một chút, trở thành một thanh niên mặc một bộ quần áo lính cứu hỏa dính đầy tro bụi, trên làn da có dấu vết bị bỏng nặng.
Ánh mắt của anh ấy đã trong sáng hơn vài phần, bình tĩnh nhìn về phía bóng lưng của người yêu.
Cố Chi Tang: “Vẫn còn luyến tiếc sao?”
Tiểu Tương lắc đầu, gian nan nói ra một câu: “… Giúp, giúp tôi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT