Lão già đứng đằng sau Nhân Chân Tử hừ lạnh: “Ngu xuẩn đến mất cả lý trí rồi! Nhân Chân huynh, không cần phí sức lực đấu võ mồm với tên quỷ nhỏ ích kỷ và hẹp hòi này nữa.”
Sắc mặt của Cố Chi Tang hoàn toàn lạnh hẳn: “Tôi không thích đến trễ chút nào. Mấy người đã làm trì hoãn thời gian khiến tôi không thể đăng ký thủ tục để lên máy bay rồi.”
Lời nói của cô giống như một trò đùa vang lên bên tai của đám người kia. Lão già vừa nói kia không hề chờ đợi thêm một giây nào nữa, ông ta lập tức nhấc chân lên, xông thẳng về phía Cố Chi Tang.
Người này có vóc dáng lùn, tóc đã xám trắng, mặc bộ đạo bào ngắn và gọn gàng, tay cầm phất trần dài màu trắng.
Hơn nữa, nghe tiếng quát hùng hồn và thân pháp linh hoạt kia, nếu không xét đến phẩm hạnh thì ông ta cũng là một đạo sĩ có dáng vẻ tiên phong đạo cốt.
Lão già này vừa xông lên thì đã có một huyền sư mở miệng than thở: “Có vẻ như đạo hạnh của Kính huynh lại tăng tiến rồi, cô bé kia sợ rằng sẽ phải chịu khổ đấy.”
Vị huyền sư vừa bày ra Mê Trận của “Kỳ Môn Độn Giáp” cũng làm bộ làm tịch thở dài, khiến Nhân Chân Tử phải ghé mắt nhìn qua: “Phùng huynh sao lại thở dài như thế?”
Vị đại sư trận pháp kia ra vẻ thâm trầm: “Chỉ là cảm thấy Cố Chi Tang này quả thật là một huyền sư có thiên phú, là một thiên tài trận pháp hiếm có nên có chút đáng tiếc.”
“Đúng vậy, tuy rằng có thiên phú tốt nhưng phẩm hạnh lại quá kém cỏi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT