Vương Tiểu Nhạc ngẩng đầu, đẩy kính mắt lên rồi nói:
“Nhưng mà, không phải chị Trịnh đã từng nói rồi sao. Chị cảm thấy khí thế của đại lão Cố đặc biệt mạnh mẽ, còn mang lại cảm giác áp bách cường đại hơn cả người lãnh đạo trực tiếp của chúng ta. Hoàn toàn không thể nhìn thấu được cấp bậc của cô ấy.”
Tống Thần gật đầu: “Đúng vậy. Hơn nữa, người của tổng bộ, à không đúng, toàn bộ thầy phong thủy trong Huyền Môn có ai lợi hại hơn cô ấy sao? Không có mà, cô ấy đã tìm thấy khu lăng mộ của Hoàng Đế mà không một ai tìm thấy đấy.”
“Có khi cô ấy chính là một thiên tài tuyệt thế mà trong tiểu thuyết hay nói đến thì sao?”
Trịnh Như Ngọc vẫn cảm thấy chuyện này quá ngớ ngẩn, lập tức lắc đầu nói: “Cậu vẫn nên bớt xem mấy loại tiểu thuyết viết về mấy dạng phế sài nghịch tập kia đi. Khả năng xảy ra chuyện kia vẫn quá nhỏ bé.”
“Tất cả mấy lão quái vật trong Huyền Môn đều đã nói rằng không phải là bọn họ. Vậy thì nhân vật lợi hại còn sót lại trong khu vực thành phố Dung cũng không còn mấy người nữa mà.”
Tống Thần lấy điện thoại di động ra, tìm số liên lạc của Cố Chi Tang: “Em chỉ tò mò một chút thôi. Nếu ngộ nhỡ thật sự là đại lão Cố thì có phải em đã đào được một tin tức quan trọng cho tổ chức hay không?”
Trịnh Như Ngọc nhíu mày nói: “Cậu đừng có hỏi trực tiếp về cấp bậc tu vi của người ta. Chuyện này quá động chạm rồi, tâm tư đề phòng của Cố Chi Tang cũng rất nặng đấy.”
Tống Thần: “Chị Trịnh yên tâm đi, em cũng không phải đồ ngốc mà.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play