Sau khi nắm chặt tay của cô bé một lúc, Hòa Mị Đồ còn cúi người nhìn con ngươi và tròng trắng trong mắt của Nữu Nữu rồi mới nói:
“Sức sống trên người của cô bé rất yếu ớt, đang bị bệnh nặng. Nhưng trên thân thể của cô bé thì tôi không hề cảm thấy có âm hồn quấy phá hay là quỷ nhỏ, vu cổ, v.v…”
“Tôi nghiêng về khả năng bệnh của cô bé không phải là do bị người khác hãm hại. Không có người nào hại cô bé, cũng không có quỷ hồn quấy phá, cô bé chỉ là bị bệnh mà thôi.”
“Tôi không có cách nào cả, tôi không biết chữa bệnh, mọi người vẫn nên tìm bác sĩ đi.”
Sau khi Hòa Mị Đồ nói xong thì không ít khán giả trong khu vực bình luận đã nói rằng anh ấy rất thành thật, nhìn thấy cái gì sẽ nói cái đó, không giả thần giả quỷ như một số đại sư khác.
Trước khi đi, anh ấy hơi dừng lại một lát rồi nói:
“Nếu cần thiết phải nói thêm điều gì đó thì con gái của hai người có tuệ căn, không giống như người bình thường. Chỉ là số mệnh của cô bé không tốt, mắc phải loại bệnh như này thì thật sự rất đáng tiếc.”
Giống như thể chất thông linh, khai mở linh giác, nếu một người từ khi sinh ra đã có trí tuệ hơn người thì có thể nhìn ngay ra được từ khi con bé.
Sau khi Hòa Mị Đồ rời đi, cô Lưu mới cười khổ nói: “Rất nhiều người đã từng nói như vậy.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play