Phi Cương thông thường cần phải được nuôi dưỡng trong hơn nghìn năm, là một Đại Hung thông hiểu tà ám. Do đó, một khi nó được sinh ra thì tất nhiên sẽ quấy phá và gây ảnh hưởng cả một vùng rộng lớn.
Khó trách các thành viên trong Linh Tổ lại khẩn trương như vậy, không thể không phong tỏa ngôi mộ kia và ngay lập tức thông báo cho cấp trên.
Cố Chi Tang có hơi bất ngờ. Nếu cô nhớ không nhầm thì khu lăng mộ Hoàng Đế kia cũng chỉ có niên đại khoảng hơn 600 năm, còn lâu mới đủ thời gian để nuôi dưỡng ra một con Phi Cương.
Vì vậy, cô đã hỏi thêm một số vấn đề.
“Đế vương quả thật vô tình. Năm đó, sau khi xây dựng xong Hoàng Lăng, vì để đề phòng những người thợ thủ công kia sẽ tiết lộ các cơ quan cùng vật bồi táng trong lăng mộ sau khi rời khỏi đó nên Hoàng Đế đã muốn bọn họ vĩnh viễn chôn cùng lăng mộ đó.”
Trịnh Như Ngọc lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ rồi nói:
“Nhưng mà, vị Hoàng Đế này khi còn sống đã luôn nghiên cứu thuật pháp trường sinh, vốn dĩ không hề muốn bước vào luân hồi dưới địa phủ.”
“Mãi cho đến khi tuổi già buông xuống mà ông ta vẫn không thể thành công nên lúc này mới dựa vào lời đề nghị và hỗ trợ của vị đại sư phong thủy kia, quyết định thiết lập thuật pháp {Xây mộ lộ thiên để hiến tế sinh hồn}.”
“Đồng thời, vì muốn gia tăng sát khí trong huyệt mộ, để nuôi dưỡng thi thể của mình tốt hơn, vị Hoàng Đế kia cũng không giết hại các thợ thủ công kia ngay mà lại sai binh lính đuổi họ đến một mật thất ở góc xa xôi trong khu lăng mộ.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT