Sơ Chung Đạm Nguyệt” nói: “Vốn dĩ khi tôi sinh ra thì cha mẹ cũng đã chuẩn bị tâm lý là sẽ không thể nuôi sống nổi. Nhưng không ngờ được rằng, trong một thời đại thê thảm đói kém như vậy mà một đứa trẻ sơ sinh như tôi vẫn có thể vất vả sống sót dựa vào một ít sữa loãng.”
“Nhưng chính vì như vậy, bởi vì không có đủ dinh dưỡng để phát triển nên mãi đến năm tôi ba tuổi vẫn thường xuyên phát sốt và rất dễ bị bệnh hơn những đứa trẻ bình thường khác. Theo lời kể của cha mẹ tôi thì lúc đó tôi giống như một con mèo con yếu ớt có thể tắt thở bất cứ lúc nào.”
Giọng nói của bà ấy tràn ngập sự biết ơn: “Tôi có thể sống sót đến ngày hôm nay đều là do mẹ tôi đã hy sinh một nửa mạng sống cho tôi.”
Phụ nữ sau khi sinh sản thì vốn dĩ cơ thể đã rất suy nhược, cần phải ở cữ và bồi bổ thân thể. Nhưng ở thời kỳ nạn đói hoành hành đó thì hoàn toàn không thể chú ý được tỉ mỉ như vậy.
Sau khi bà ấy sinh con xong thì chỉ nằm vài ngày rồi lại bắt đầu xuống ruộng làm việc.
Sức khỏe của mẹ “Sơ Chung Đạm Nguyệt” đã bị suy nhược mà lại không có dinh dưỡng để bồi bổ cơ thể, cho nên chỉ chưa đầy hai tháng, sữa mẹ đã loãng như nước, hoàn toàn không có chất dinh dưỡng nào cả.
Bà ấy không có sữa để bú nên đã đói đến mức mặt vàng như nến, gầy gò xanh xao, luôn quấy khóc đến tận nửa đêm.
Mẹ của bà ấy cảm thấy cứ như vậy thì sẽ không ổn nên đã cắn răng đi mua mấy liều thuốc thúc giục ra sữa để uống. Khó khăn lắm mới ra sữa được thì trong đó cũng trộn lẫn cả máu của mẹ bà ấy.
Cứ như vậy, bà ấy bú từng ngụm sữa trộn với máu, hấp thụ dinh dưỡng của chính mẹ mình để sống sót. Nhưng từ đó về sau, thân thể của mẹ bà ấy cũng đã sụp đổ, bệnh tật liên miên.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT