“Thình thịch”, “Thình thịch”, …
Bốn phía bao quanh là bóng tối nhưng lại không phải hoàn toàn không có màu sắc gì, cô cảm thấy bản thân được bao bọc trong một quả bóng nước ấm áp và thoải mái, nhưng vẫn có thể “hít thở” được.
Trong lúc mơ màng, Cố Chi Tang đã nhận ra được âm thanh vừa rồi là tiếng tim đập của người mẹ.
Bây giờ cô đang ở trong hồi tưởng của phôi thai kia, đang được bao bọc trong nước ối.
Khi được ba hoặc bốn tháng tuổi, phôi thai đã được thành hình, và linh hồn mới cũng đã bắt đầu được nuôi dưỡng trong cơ thể đó.
Nó có thể nghe thấy được tiếng nói dịu dàng cùng tiếng cười của cha mẹ, đặc biệt là tiếng nói của người cha:
“Anh rất chờ mong đứa trẻ này. Con là báu vật mà ông trời đã ban tặng cho anh.”
Người mẹ hạnh phúc nở nụ cười: “Sao trước kia không thấy anh thích trẻ con như vậy? Hơn nữa, khi nào chúng ta sẽ đi đăng ký kết hôn đây, anh không thể để cho con mình sinh ra mà không có danh phận được!”
“Vợ à, em cứ yên tâm đi. Chẳng phải là do trong khoảng thời gian này, không phải là trong nhà rối loạn thì lại là công ty có việc bận sao. Bây giờ, anh đang phải dẫn dắt hai nghệ sĩ mới nên cái gì cũng phải tự mình làm.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT