Hôm trước, Liễu Cẩn đã thử chôn cất quan tài vào huyệt mộ đã mua ở nghĩa trang.
Hôm đó, trời không mưa và mặt đất ở nghĩa trang cũng được mấy người làm công san bằng và dọn dẹp sạch sẽ. Tuy nhiên, hai người khiêng quan tài lại bỗng nhiên lảo đảo, thiếu chút nữa đã quăng ngã linh cữu.
Vì vậy, ông ấy cũng không dám… hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể lựa chọn tạm thời dừng lại việc chôn cất.
Trong mấy ngày xảy ra tai nạn, Liễu Cẩn đã ngừng tất cả các công việc quay phim, tự chìm đắm trong tự trách và suy sụp tinh thần.
Ông ấy cảm thấy rằng bản thân đã bỏ bê, không quan tâm đến sức khỏe của mẹ mình.
Ngày hôm đó, ông ấy không trở về kịp thời nên không phát hiện được mẹ mình bị phát bệnh. Vì vậy, bà cụ đã phải nằm trên mặt đất lạnh như băng hơn mười phút, đau thắt cơ tim đến tận lúc chết.
Rời đi trong đau đớn như vậy thì ai lại không có chút oán giận trong lòng chứ?
Vu Đồng Thư ở đầu bên kia điện thoại nói thêm: “Thật ra, tôi cũng chỉ biết mấy chuyện này thôi. Bởi vì Liễu Cẩn là sư huynh của tôi, mẹ của ông ấy chính là ân sư của tôi.”
“Bà cụ là một tiền bối lão làng đã lui về phía sau màn ảnh mấy chục năm nay rồi. Tôi quả thật cũng có một chút tâm tư riêng, không muốn nhìn thấy sư huynh của mình thống khổ như vậy, cũng không muốn giáo viên của mình sau khi chết còn không thể được yên ổn.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT