Trở Thành Mẹ Ruột Của Bé Con Phản Diện 3 Tuổi

Chương 22


3 tháng

trướctiếp

"Mẹ, xảy ra chuyện gì vậy, là không cẩn thận bị thương hả?”
Đổng Lệ Mai sáng suốt thấy bầu không khí ở đây không ổn lắm, đồng thời nhận ra Tiết Huệ Vũ là ân nhân cứu mạng của Bùi tổng, dùng mắt ra hiệu ý để Trịnh Tuệ Văn chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ.
Nhưng khi thấy con gái của mình xuất hiện, Trịnh Tuệ Văn lại càng giận dữ hơn nữa, trực tiếp hất bay cánh tay của con gái, đổi trắng thay đen khóc lóc kể lể nói: "Lệ Mai ơi, người này thế mà lại xông vào phòng bệnh của Bùi thiếu gia, quấy rầy thiếu gia nghỉ ngơi, con cũng biết bệnh tình thiếu gia mà, chắc chắn không chịu đựng được kích thích, người lạ xuất hiện sẽ dọa cậu ấy, mẹ vì muốn tốt cho thiếu gia mà mong cô ấy nhanh chóng rời đi, kết quả cô ấy không chịu ra ngoài mà con sử dụng bạo lực nữa."
Bà ta dùng khóe mắt quét một cái lên người Bùi Dục Kỳ đang ngồi trong lòng Tiết Huệ Vũ, trong lòng cân nhắc dù sao nó cũng là một thằng ngốc không thể nói chuyện, chẳng lẽ bọn họ lại tin tưởng một người ngoài cuộc hơn bà ta, một bảo mẫu vàng đã chăm sóc Bùi Dục Kỳ kể từ khi nó mới lọt lòng sao.
Bà ta lau một giọt nước trên khóe mắt, nức nở nói: "Thư ký Chu, cơ thể tôi bị thương cũng không sao, chỉ sợ tay chân cô ta không nặng không nhẹ làm thiếu gia bị thương, thiếu gia từ bé đã được tôi nuôi dưỡng, cậu ấy chính là một mụn cơm bảo bối của tôi, bây giờ Bùi tổng lại bị thương nặng dẫn đến hôn mê, thiếu gia vì nghe tin dữ mà phải nằm viện, tôi tuyệt đối không thể để đứa nhỏ này bị kích thích thêm nữa "
Từng câu từng chữ khóc lóc kể lể của Trịnh Tuệ Văn vang bên tai Chu Khải Hoa, nhưng cô gái xa lạ mà Trịnh Tuệ Văn đang nói lại là ân nhân cứu mạng của Bùi tổng.
Não Chu Khải Hoa đình chỉ hai giây, sau khi nhận rõ Bùi Dục Kỳ cũng không phát bệnh mà là Trịnh Tuệ Văn cùng ân nhân cứu mạng Thẩm Tuyết sinh ra hiểu lầm và mâu thuẫn, hắn kỳ quái nhìn về phía Tiết Huệ Vũ, cân nhắc nói: "Thẩm tiểu thư, có thể giữa cô với dì này đã xảy ra hiểu lầm rồi, không biết vì sao cô lại xuất hiện trong phòng của Bùi Dục Kỳ, nhưng Dục Kỳ là đứa trẻ không thể chịu được kích thích, lại càng sợ người lạ, mời."
Hắn nói xong muốn tiến lên dắt tay Bùi Dục Kỳ, lại thấy bàn tay nhỏ bé của Bùi Dục Kỳ gắt gao nắm chặt quần áo của Tiết Huệ Vũ, ánh mắt lúc nào cũng đờ đẫn giờ phút này bỗng nhiên trở nên hung dữ trừng mắt nhìn hắn, toàn thân đều căng thẳng, điều này làm cho Chu Khải Hoa kinh ngạc, bàn tay đang giơ ra đông cứng vì xấu hổ.
Hắn đã giúp đỡ Bùi tổng làm việc, sao lại có thể không biết rằng Bùi Dục Kỳ được chẩn đoán mắc chứng tự kỷ chứ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp