Sau khi Tần Miên Miên nói xong hai chữ kia, Giản Ánh An vô thức thở ra thật nhẹ.
Tần Miên Miên đồng ý rồi.
Còn có Lý Đông làm chứng nữa.
Với cô giấc mộng đẹp này tựa như bọt biển, chỉ cần thở mạnh một chút thôi thì bọt biển mong manh này sẽ vỡ tung.
Giản Ánh An vẫn hơi hoang mang.
Cô bắt đầu nghĩ ngơi lung tung, những cảnh tượng trong quá khứ nhanh chóng lướt qua như một thước phim, nội dung bên trong đó đều là cô và Tần Miên Miên ở bên nhau.
Lần đầu tiên gặp mặt.
Lần đầu tiên nói thích, chính Miên Miên là người chủ động.
Lần đầu tiên ngủ chung giường, khi đó cô vẫn đang suy nghĩ về cuộc sống tương lai của mình.
Không ngờ là đã trôi qua lâu như vậy.
Trong chớp mắt, cô đã đứng trước mặt Tần Miên Miên, trao cho nàng một chiếc nhẫn, sau đó Miên Miên đã nói đồng ý.
Giản Ánh An có chút hung ác nói: "Vậy em chính là vợ chưa cưới của chị!"
Không được phép hối hận!
Tần Miên Miên sao có thể hối hận! Nàng gật đầu: "Dạ!"
Lý Đông tự uống một ngụm nước đá.
Chúa ơi, xin hãy tha thứ cho sự ngây thơ của nàng. Nàng đúng là vọng tưởng nên mới có ý định cho hai người này ăn cơm chó, còn nghĩ cho dù hai người này có đến nhà hàng tình nhân thì cũng sẽ không ngộ ra được đâu.
Đằng nào cũng đã ăn cơm chó được nhiều năm rồi! Chịu đựng một chút thì có làm sao! Một hai phải vội vàng trả đũa!
Giờ thì hay rồi, có nhiều cơm chơ để ăn hơn rồi!
Lý Đông nghiến răng nghiến lợi: "Miên Miên, cậu không nghĩ lại sao?"
Nàng thật không hiểu được chuyện gì đã khiến Giản Ánh An đột nhiên cầu hôn như vậy.
Tần Miên Miên sẽ không nghĩ lại.
Thời gian nàng với Giản Ánh An bên nhau đã quá lâu rồi, từ nhỏ đến bây giờ, đã tận mười mấy năm.
Sao còn phải suy nghĩ lại?
Nàng đã muốn ở bên Giản Ánh An mười mấy năm trước rồi. Không có gì phải do dự nữa, đương nhiên là phải đồng ý thôi.
Sau khi đồng ý rồi, nàng sẽ là vợ chưa cưới của chị. Rốt cuộc cũng có thể đúng lý hợp tình mà làm một số chuyện.
Tần Miên Miên híp mắt, vui vẻ mà cười thật tươi.
***
Dường như không có gì thay đổi kể từ ngày đó.
Cuộc sống vẫn như thường lệ, có tiết thì đến lớp, không có tiết thì ở nhà, tận hưởng cuộc sống nhàn nhã chỉ có hai người.
Thay đổi duy nhất chính là Tần Miên Miên sẽ chạy vào bếp trong khi Giản Ánh An đang nấu ăn, nói nhớ cô rồi lại không chịu rời đi, nhưng thực tế là đang quấy rầy cô không thôi.
Sau đó Giản Ánh An sẽ ấn nàng xuống hôn, hôn xong rồi lại đuổi nàng ra ngoài.
Tần Miên Miên được hôn đến hài lòng đang xem TV.
Chương trình yêu đương đó đã chính thức được phát sóng.
Chu Xử Trạch vốn nghĩ rằng có Giản Ánh An tham gia, chỉ cần làm một chương trình truyền hình trực tuyến là được. Có Giản Ánh An tham gia thì sẽ có tỷ suất người xem cao, cho dù là chương trình trực tuyến cũng có khả năng cao trở nên nổi tiếng!
Gameshow trực tuyến hay quá, gameshow trực tuyến tuyệt vời quá, gameshow trực tuyến kiếm tiền nhanh quá!
Kết quả là nổi thật, Tần Miên Miên cũng nổi theo nhưng tai họa cũng kéo đến cùng lúc.
Bên trên không chấp nhận việc tuyên truyền rầm rộ văn hóa này đến đại chúng, Giản Ánh An cũng không chấp nhận việc xóa phân cảnh của Tần Miên Miên, cho nên chỉ có thể cắt bỏ phân cảnh của cả hai người.
Bởi vì phân cảnh của Giản Ánh An và Tần Miên Miên bị xóa nên khán giả mất hứng. Chu Xử Trạch cân nhắc việc để chương trình chiếu trên TV, ông luôn trân trọng sự góp mặt của mọi khán giả.
Hơn nữa, phần lớn người hâm mộ của Giang An Ngôn đều có thói quen xem TV nên Chu Xử Trạch bắt đầu tìm kiếm cơ hội. May mắn cho ông là có một đài truyền hình sẵn sàng chấp nhận.
Hiện tại, không biết là do trời xui đất khiến thế nào mà chương trình này vẫn được phát sóng trên TV.
Tần Miên Miên tay trái ăn khoai tây chiên, tay phải cầm cốc nước sôi...
Không được tăng cân, chỉ có thể chấp nhận như thế này.
Kể từ khi Giản Ánh An và Tần Miên Miên rời đi, chương trình này không còn thú vị và sáng tạo như trước.
Lúc đầu Giang An Ngôn còn tỏ ra tử tế với Ôn Uyển, nhưng sau đó lại trở nên như gần như xa, luôn giữ khoảng cách với cô ấy.
Sau khi xa cách Ôn Uyển, Giang An Ngôn vẫn cố gắng phối hợp với bạn diễn, nhưng có giả tạo, có thật lòng, Tần Miên Miên nhìn thấu hết. Mấy bộ phim của Giản Ánh An, nàng chưa từng bỏ lỡ bộ nào!
Tất cả những thay đổi tinh tế trong biểu cảm của họ, nàng đều quan sát thấy rất rõ ràng!
Các nhóm khách mời khác cũng vậy, có phải ban tổ chức chương trình sắp xếp một số nhiệm vụ nhỏ cho các cặp đôi để tăng thêm tương tác không? Đúng vậy, chỉ là mọi người đều trông rất giả tạo.
Giả tạo đến mức khán giả còn phàn nàn, đừng nói là chương trình yêu đương, chi bằng nói đây là màn đọ kỹ thuật diễn xuất đi, xem ai diễn giỏi hơn ai!
Người chân thật như Giản Ánh An và Tần Miên Miên không được bao nhiêu.
Tần Miên Miên xem một lúc liền thấy nhàm chán, cúi đầu nhìn điện thoại.
Kể từ khi đàn chị Phó Lam giúp đỡ nàng, quan hệ giữa hai người đã tốt hơn rất nhiều và trở thành bạn thân của nhau, thỉnh thoảng sẽ gửi tin nhắn trò chuyện với nhau.
Đàn chị Phó Lam gửi tin nhắn: "Cuối tuần sau em có muốn đến chùa Bạch Vân xin bùa bình an không?"
Câu lạc bộ Báo chí vào cuối tuần có hoạt động nhóm, mọi người đều đã thống nhất với nhau quyết định sẽ đi chùa thắp hương.
Phó Lam muốn mời Tần Miên Miên nhưng lại không tiện nói nhiều, chỉ có thể dùng bùa bình an làm mồi nhử.
Bùa bình an dùng để cầu nguyện cho người mình thích, tăng thêm vận may cho họ, quả là một đạo cụ tốt để thể hiện sự quan tâm và chu đáo!
Chắc chắn không đi sao?
Tần Miên Miên: "Đi ạ!"
Nàng thừa nhận mình có bị Lý Đông kích thích.
Gần đây nàng luôn tìm cách để Giản Ánh An thích mình hơn một chút, để chị ấy có thể dễ dàng đáp ứng mọi yêu cầu của mình.
Bây giờ, cơ hội đã đến rồi!
Nàng muốn đi xin bùa bình an cho Giản Ánh An!
Phó Lam không ngờ Tần Miên Miên lại dễ dàng đồng ý như vậy, mấy lý do cô đã chuẩn bị sẵn không dùng được nữa, chỉ có thể gửi một bức ảnh.
Bên trên là địa chỉ tập trung, thông tin liên lạc của người phụ trách và thời gian khởi hành.
Lưu ý: Mỗi người được mang theo một người nhà.
Lên đại học mà còn không yêu đương, vậy thì lên đại học vô nghĩa rồi.
Vì vậy các trường đại học rất cởi mở, cái gọi là người nhà chính là bạn trai, bạn gái của các thành viên trong câu lạc hỏi.
Tần Miên Miên cũng hiểu ý này, nàng ngơ ngác nhìn chú thích.
Phó Lam mời nàng, rất có thể là vì muốn lợi dụng thân phận "người nhà" này, nhưng Tần Miên Miên lại không quan tâm đến chuyện đó, nàng chỉ quan tâm đến hai chữ "người nhà".
Nàng muốn đưa người nhà, đưa vợ chưa cưới của nàng, Giản Ánh An đi cùng.
Phó Lam: "Khi nào em nhận được tin nhắn thì trả lời chị nhé."
Phó Lam: "Nếu em có yêu cầu hoặc ý kiến gì thì có thể nói với chị."
Phó Lam: "Em còn ở đó không đấy?"
Tần Miên Miên: "CLB của chị còn cần thành viên không? Em vẫn chưa gia nhập CLB!"
Nàng muốn gia nhập câu lạc bộ Báo chí để đưa Giản Ánh An đến chùa Bạch Vân cùng nàng, tốt nhất là có thể xin bùa bình an cho nhau!
Phó Lam: "..."
Phó Lam: "!!!"
Phó Lam: "Có chứ! Rất hoan nghênh! Chị thay mặt chủ nhiệm đồng ý! Nếu anh ấy không đồng ý, chị sẽ thay anh ấy bằng chủ nhiệm khác đồng ý cho em vào! Bây giờ em chính thức là thành viên mới của câu lạc bộ Báo chí rồi! Chào mừng em đến với đại gia đình của chúng ta!"
Phó Lam vô cùng hưng phấn, sau khi nhắn một đống chữ bèn nhanh chóng kéo Tần Miên Miên vào nhóm.
Mọi người trong nhóm nhất thời sửng sốt, khai giảng đã lâu như vậy mà câu lạc bộ vẫn có người mới gia nhập sao?
Có người không hiểu bèn tag chủ nhiệm, muốn biết chuyện gì đang xảy ra, liệu thành viên mới có phải là con gái hay không, trông có đáng yêu hay không.
Phó Lam vẫn còn đang kích động.
Trời ạ, không ngờ Tần Miên Miên lại gia nhập câu lạc bộ Báo chí!
Tần Miên Miên có biết hiện giờ bản thân em ấy cũng là một tin tức hay không? Em ấy gia nhập câu lạc bộ Báo chí sẽ khiến cho câu lạc bộ náo nhiệt trong một thời gian rất dài!
Cảm giác này cũng giống như lãnh đạo đại phát từ bi cho nghỉ phép ba ngày, kết quả có một linh vật đến, biến thành nghỉ phép một tháng.