Anh ôm cô, thấp giọng từ từ. Mặt cô vẫn lạnh như băng, không giẫy giụa kháng cự, cũng không đáp trả.
Rõ ràng vòng ôm chặt chẽ, nhiệt độ lại lạnh như băng. Loại cảm giác được như ý nguyện này lại khiến Tịch Tử Việt cảm thấy buồn tẻ vô vị.
Anh buông cô ra, nói nhẹ: “Tôi đã an bài người đưa em đi.”, rồi xoay người bỏ đi.
Hoài Niệm nắm chặt chăn mỏng trên người, ngồi sụp xuống giường, cúi đầu nước mắt tuôn rơi.
Bên kia, Lý Quân Hoa bị tạm thời đình chức giận phát run, “Tại sao cậu ta…Cậu ta nói đá liền đá người… Từ khi em gả cho anh… đã bắt đầu theo ba gây dựng sự nghiệp… hình như Đông Diệu cũng có tâm huyết của em… Cậu ta độc đoán chuyên quyền như vậy… không thèm nể tình… Đây là bạo quân… bạo quân ngang ngược…”
Tịch Tử Thành không biết nói gì cho phải, “Em dùng kế mang thai giả lừa gạt ba, chọc giận tới cậu ấy rồi.”
“…Cũng là tại con dâm phụ kia!” Bà ta tính toán mọi bề, nhưng lại không nghĩ tới việc Hoài Niệm và Tịch Tử Việt xảy ra quan hệ, không thì chuyện này cũng không tới nỗi này, “Em quá khinh thường con nhỏ đó, vậy mà có thể bò được lên giường của Tịch Tử Việt, thật lợi hại! Xem ra chính là nó đã xúi quẩy Tịch Tử Việt… Trong khoảng thời gian Nghiệp nó gặp chuyện không may, em vẫn thờ ơ đối với nó, cho nên nó đã sớm ghi hận trong lòng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT