Nhạc Tri Thời cảm thấy câu trả lời của anh thật khó hiểu, nhưng giờ cậu không thở được nên chẳng còn sức để nghĩ nữa, cứ ôm lấy hông Tống Dục nằm trên vai anh nghỉ ngơi chốc lát.

Đến khi thở đều rồi thì ngẩng mặt hôn môi anh một cái, thỏ thẻ: “Rất nhớ anh.”
Không gian kín mít, phòng WC lại rất nặng mùi, sợ ảnh hưởng đến đường hô hấp Nhạc Tri Thời nên Tống Dục không để cậu ở chỗ này thêm nữa.

Anh hôn lên trán Nhạc Tri Thời, sau đó cởi áo khoác mặc vào cho cậu rồi đưa cậu ra ngoài.
Cả hai rời khỏi ga tàu đón từng cơn gió lạnh ập đến, Nhạc Tri Thời quấn người trong áo khoác của Tống Dục, theo anh lên xe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play