Tiếng sôi từ hộp cơm càng ngày càng lớn, Nhạc Tri Thời quay sang làm khẩu hình miệng với Tưởng Vũ Phàm: “Cái này có tiếng hả???”
Tưởng Vũ Phàm lắc đầu như trống bỏi, cũng làm khẩu hình miệng: “Tớ có biết đâu…”
Hồ Huyên ngồi phía trước cũng xoay người, gớt nước mắt giơ tay vẽ chữ thập ở ngực cầu siêu cho Nhạc Tri Thời.
Thế nhưng Tống Dục không có chút phản ứng nào, cứ như bị ngăn cách với thế giới này vậy, thậm chí còn vẽ xong nửa bản đồ tư duy trên bảng đen. Đằng sau anh, học sinh cả lớp đang nín cười muốn đau bụng vì được trải nghiệm hình ảnh 4D vô cùng sống động, khói bay nghi ngút tỏa ra từ trong hộc bàn của Nhạc Tri Thời, kèm theo mùi thơm của thịt lợn xé sợi sốt yuxiang.
Ban đầu định ăn vụng một bữa, giờ thì hay rồi, cả lớp bao gồm cả Tống Dục đang đứng trên bục giảng đều biết là cậu đang nấu cơm. Nhạc Tri Thời tuyệt vọng tưởng tượng ra vô số cảnh mình bị mắng, thậm chí bị đuổi ra khỏi lớp cô đơn ngồi hốc cơm ngoài hành lang.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT