Trên xe ngựa, Thích Giác nhắm mắt nghiêng người dựa vào thành xe, Thẩm Khước nhìn thoáng qua chàng, trong lòng buồn bực, “Tiên sinh, sao hôm nay người buồn ngủ như vậy?”
“Không ngủ, đang nghĩ một vài chuyện.” Thích Giác nói.
“Ồ, vậy sao.” Thẩm Khước duỗi eo, phát hiện người buồn ngủ kia lại là mình. Nàng nhích về phía trước, dán mặt vào trên đầu gối Thích Giác, híp mắt nghỉ ngơi. Rõ ràng trên xe ngựa có gối kê rất thoải mải, nhưng Thẩm Khước cảm thấy dựa vào tiên sinh ngủ vẫn là thoải mái nhất.
Thích Giác mở mắt, nhìn Thẩm Khước như một con mèo dựa vào trên đầu gối mình, ánh mắt không tự chủ liền ôn nhu. Tuy Ngạc Nam thành không có bốn mùa, đều là thời tiết nóng nực, nhưng dù sao cũng là vào đêm, Thích Giác liền cởi áo bào của mình xuống, bọc cả người Thẩm Khước lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT