Chu Cao Hú buông binh thư trong tay xuống, một tay chống cằm: "Cô nghe nói, nhà ngươi vốn có vài chục mẫu ruộng tốt, bị người trong tộc chiếm mất mới bất đắc dĩ tòng quân, đúng không?"
"Bẩm Quận vương, ruộng đất nhà ty chức sau khi thương lượng ổn thoả mới bán cho người trong tộc."
Cao Dương Quận vương có thể nói như vậy, Mạnh Thanh Hoà thừa hiểu y đã điều tra tư lịch của hắn, chi tiết trong việc bán đất này có khi y còn biết nhiều hơn Mạnh Thanh Hoà, nhưng Mạnh Thanh Hoà không thể thuận theo thừa nhận. Việc của nhà bọn họ và Mạnh Quảng Hiếu là nội tộc, cho dù có bóp chết, bọn họ cũng đều mang họ Mạnh. Huống hồ, nếu hắn thừa nhận hắn bị ép vào đường cùng mới đi tòng quân, thì tất cả những gì hắn làm trước đó, vì phụ thân, vì ca ca báo thù, danh tiếng đại nghĩa và Hữu Hiếu, đều sẽ như nước chảy mây trôi, tan biến sạch.
Chu Cao Hú không đơn giản như những gì được viết trong sử sách. Y đúng là không kế thừa đầu óc mưu lược của Yến Vương, cũng không bằng tâm kế của đại ca Chu Cao Sí, nhưng nếu xét theo tiêu chuẩn tương đối mà nói, Phượng Tử Long Tôn như y, lại là đích tôn của Hồng Vũ đế, có thể là người đơn thuần sao?
Chưa hiểu rõ ý đồ của Chu Cao Hú, khi nói chuyện nhất định phải cẩn thận.
"Ngươi đúng là khôn khéo." Chu Cao Hú cười lạnh một tiếng: "Thảo nào đại sư Đạo Diễn luôn nói ngươi thông minh."
"Ty chức không dám." Mạnh Thanh Hòa cân nhắc một lát, mở miệng nói: "Chuyện người trong tộc, chắc hẳn Quận vương đã rõ. Nhưng dù sao ty chức cũng họ Mạnh, huống hồ khi tu chức nhập ngũ, người trong tộc cũng đã tặng tiền, tộc lão cũng hứa sẽ quan tâm đến gia quyến. Lời tu chức nói xuất phát từ nội tâm, tuyệt không phải lừa gạt Quận vương."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT