Mưa tuyết dần vơi, Thẩm Tuyên đứng dậy rời đi, đẩy cửa phòng ra, gió lạnh cuốn theo tuyết vụn bay vào nhà, trong ánh tuyết, đôi mắt đen nhánh của y so với màn đêm càng thêm sâu hơn: "Gần đây hành sự cẩn thận một chút."
Mạnh Thanh Hòa ngẩng đầu, Thẩm Tuyên đã bước vào màn đêm mênh mông.
Tháng tư, Yến Vương từ Nam Kinh trở về Bắc Bình, trên đường nghe tin, triều đình lấy tội in ấn tiền giấy trái phép để truy nã Tương Vương, Tương Vương không muốn chịu nhục nhã ở ngục giam, cả nhà phóng hỏa tự thiêu, trước mặt mọi người, phun ra một ngụm máu tươi, hôn mê bất tỉnh.
Rất nhanh, Bắc Bình và Nam Kinh đều nhận được tin Yến Vương lâm bệnh nặng.
Tống Trung và những người khác đặc biệt dẫn quân đến Bắc Bình, giống như Kiến Văn đế ở Nam Kinh, nghi ngờ Yến Vương giả bệnh, hành động này là muốn che mắt người khác, ẩn giấu mưu đồ. Nhưng Kiến Văn đế không nghe lời khuyên của Trác Kính và các đại thần, không giữ Yến Vương lại, thả hổ về rừng, bây giờ nghi ngờ thì làm gì được đây?
Những người có kiến thức trong triều đều không hiểu, Kiến Văn đế rốt cuộc đang nghĩ gì. Cơ hội tốt đưa đến trước mặt, cứ sống chết bỏ qua! Thật sự quan tâm đến tình thân ư? Sao cả nhà Tương Vương tự thiêu, lộng lẫy phát sáng còn hơn đèn Khổng Minh, cũng không thấy Kiến Văn đế chớp mắt, quay đầu lại còn lên kế hoạch ra tay với Dân Vương?!
Tiêu chuẩn kép?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play