Đưa bản vẽ chiến xa lên, Mạnh Thanh Hòa lùi lại hai bước, đứng trong phòng đợi Thẩm Thiên Hộ xem xét.
Trên giấy ngoài bản thảo chiến xa, còn có đề xuất sử dụng la và ngựa để chở pháo Hổ Đôn, trang bị cho kỵ binh. Thẩm Tuyên chưa lên tiếng, Dương Đạc đã lộ vẻ ngạc nhiên, hỏi ra mới biết việc xây dựng tường đất ngoài thành cũng là ý của Mạnh Thanh Hòa, Dương Đạc không khỏi nhìn hắn thêm vài lần.
"Mạnh Bách Hộ đúng là tài giỏi." Giọng của Dương Đạc trầm hơn Thẩm Tuyên một chút, nghe như tiếng đàn Cello du dương.
Mạnh Thanh Hòa vội đáp lời: "Dương Thiên Hộ khen nhầm rồi, ty chức không dám nhận."
"Mạnh Bách Hộ không cần khiêm tốn, Thẩm huynh có được nhân tài như vậy, Dương mỗ thật là ngưỡng mộ."
Dương Thiên Hộ mười phần tuấn lãng, nét cười vô cùng rạng rỡ, rất dễ khiến người khác sinh ra hảo cảm.
Nếu là Mạnh Thanh Hòa kiếp trước, xét về ngoại hình, vóc dáng cũng có thể lấy ra so cao thấp với Dương Đạc, kiếp này... cúi đầu nhìn thân hình gầy còm của mình, không thể so sánh, so sánh lần nào là khóc tức tưởi lần đấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT