Bắc Bình, Yến Vương phủ.
Chiến mã từ Nam Kinh ngày đêm không ngừng vó, mang theo tin tức Yến Vương sắp hồi phủ đưa đến Bắc Bình, bầu không khí căng thẳng nhiều ngày qua trong phủ, cuối cùng đã được nới lỏng.
Sức khỏe Yến Vương Phi ngày càng tốt hơn, nhờ vậy, các danh y trong phủ mới có can đảm đi báo cáo với Thế tử. Lúc này, Thế tử Chu Cao Sí đang say sưa nghe Giáo thụ và Kỷ thiện* trong phủ giảng bài, Chu Cao Toại ngồi cạnh, bề ngoài có vẻ nghiêm túc, nhưng tâm trí đã bay đi tận đâu.
*Giáo thụ và Kỷ thiện: nôm na là thầy dạy kiến thức và thầy dạy đạo đức, tác phong =)))))))))
Với người đệ đệ này, Chu Cao Sí cũng không biết phải làm thế nào mới tốt. Trước khi lên đường, phụ Vương đã giao phó mọi việc trong phủ cho hắn ta, chính sự không có gì đáng lo ngại, quân vụ cũng được xử lý gọn gàng, chỉ có việc học hành của người đệ đệ Chu Cao Toại kia, khiến Chu Cao Sí rất đau đầu.
So với việc đọc sách, Chu Cao Toại cũng giống Chu Cao Hú, thích cưỡi ngựa, vung đao hơn, lên thao trường thì hai mắt sáng rực, vào thư phòng luôn ngủ gà ngủ gật. Các tướng lĩnh dưới quyền Yến Vương như Trương Ngọc, Chu Năng đều khen ngợi Chu Cao Hú và Chu Cao Toại rất giống Yến Vương. Mỗi lần nghe những lời đó, vẻ mặt Chu Cao Sí tuy không biến hoá gì, nhưng trong lòng lại không mấy dễ chịu.
Binh pháp, chiến lược, có cái gì hắn ta không thạo? E rằng hai đệ đệ cộng lại cũng chưa chắc so được với hắn ta. Nếu có thể, Chu Cao Sí cũng nguyện noi gương phụ Vương, dẫn quân chinh chiến sa mạc, nhưng thể chất của hắn yếu ớt, không thể lên ngựa, vung đao, nên không được phụ Vương yêu thích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT