Cẩn thận dặn Mạnh Thanh Hòa thêm vài câu, Triệu đại phu quay người hành lễ với Thẩm Tuyên, cõng hòm thuốc cáo từ rời đi. Mặc dù hành nghề y, nhưng dù sao cũng là "phạm quan", lễ nghĩa nên có, Triệu đại phu không bao giờ bỏ qua.
Cửa phòng đóng lại, bên trong chỉ còn lại Mạnh Thanh Hòa và Thẩm Tuyên, ngọn lửa trong chậu đồng thi thoảng nhảy nhót, bóng in trên tường cũng theo đó chớp động.
Thẩm Phó Thiên Hộ không nói, Mạnh Tổng Kỳ buộc phải lên tiếng, lãnh đạo đã ban ân, làm thuộc hạ, hắn nhất định phải cắn rơm cắn cỏ biết ơn.
"Thuộc hạ tạ ơn Phó Thiên Hộ."
"Không cần."
Thẩm Tuyên buông bút, nâng tờ giấy tuyên trên bàn lên, nhẹ nhàng thổi. Dấu mực xuyên qua mặt sau tờ giấy, mơ hồ có thể nhìn được những gì viết trên đó. Mạnh Thanh Hòa vội cúi đầu, rũ mắt, hắn không nhìn thấy, không nhìn thấy gì hết.
Im lặng một lúc, Thẩm Tuyên đột nhiên đứng dậy, vòng qua bàn dài, nhặt kẹp lửa bên cạnh chậu đồng, gẩy than củi bên trong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play