Trong Thiên Hộ Sở thành Tây của Khai Bình Vệ, Trịnh Thiên Hộ oai phong lẫm liệt ngồi trên chính đường, đôi mắt đen của Thẩm Phó Thiên Hộ sâu thẳm, tâm tư khó lường, Mạnh Thanh Hòa quỳ phía dưới, cố gắng tỏ ra bình tĩnh, lúc này, điều quan trọng nhất là phải giữ cho mình cái đầu lạnh.
Bình tĩnh, điềm đạm, điềm đạm, bình tĩnh.
Mạnh Thanh Hòa không ngừng tự nhủ, nhưng trong lòng vẫn đang cuộn trào sóng lớn, vô cùng bấp bênh, bất ổn.
Một mình Thẩm Tuyên đã đủ cho Mạnh Thập Nhị Lang đổ mồ hôi lạnh, cộng thêm một Trịnh Thiên Hộ ngồi như đá tảng, thế như mãnh hổ, có khác gì chuông vàng chụp đầu? Áp lực quá lớn!
Ánh sáng trong đại sảnh không tốt, sau lưng Trịnh Thiên Hộ còn treo một bức tranh mãnh hổ xuống núi, Mạnh Thanh Hòa dường như có ảo giác, hai pho tượng sát Thần ngồi kia đang mặc Phi Ngư phục, nơi này không phải là Thiên Hộ Sở thành Tây của Khai Bình Vệ, mà là Bắc Trấn Phủ Ty của Cẩm Y Vệ mới đúng…
Mạnh Thanh Hoà lặng lẽ lau mồ hôi lạnh, hắn vừa tự dọa mình, không nên suy nghĩ phong phú quá, nơi này làm gì có Cẩm Y Vệ.
Năm Hồng Vũ thứ 20 đã bãi bỏ Cẩm Y Vệ, hình cụ bị đốt, ngục giam khoá lại, quyền bắt giữ, quyền xét xử và quyền tra tấn đều bị tước đoạt, chỉ còn lại chức năng duy nhất là gánh danh dự cho Hoàng đế. Mặc dù không còn mang danh Cẩm Y Vệ, nhưng là một trong hai mươi sáu Thân Quân Vệ, Hoàng đế không thể nào bãi bỏ đội quân gánh danh dự của mình được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play