Bữa tối của ba người cũng là bánh và canh thịt, canh là xương ngựa đập nát, sau đó dùng lửa lớn hầm, tủy xương nấu tan trong nồi, rau dại sôi sùng sục nổi lên một lớp váng dầu.
Không có nhiều gia vị phong phú, chỉ thêm chút muối, nhưng cũng đủ để ba người Mạnh Thanh Hòa ăn sạch không thừa mảnh vụn, Mạnh Thanh Giang và Mạnh Hổ còn chưa thỏa mãn, suýt nữa cắn nát mấy cục xương nhỏ.
Mạnh Thanh Hòa khâm phục giơ ngón tay cái, răng thật đỉnh.
Sau bữa cơm, ba huynh đệ ngồi quây quần bên bếp lửa đơn sơ, vừa sưởi ấm, vừa bàn bạc kế sinh nhai sau này.
Đã đến biên giới, dù là Mạnh Hổ hay Mạnh Thanh Giang, bất kể trước đó có hận thù lớn đến mấy cũng phải gạt bỏ, làm sao sống sót ở nơi khắc nghiệt này mới là vấn đề quan trọng phải ưu tiên hàng đầu.
Biểu hiện của Mạnh Thanh Hòa cũng khiến hai đường huynh thô kệch này khâm phục, người tay không tấc sắt, suýt bị tộc nhân coi là kẻ ngu, lại có thể ra trận giết địch, không lẽ hai nam nhân khoẻ mạnh như bọn họ lại kém hơn Mạnh Thanh Hoà sao?
"Thập Nhị Lang, ta đã xem qua, số hạt giống này không đủ. Hơn nữa." Mạnh Hổ dừng lại một chút: "Cũng không phải là giống tốt."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play