Không lâu sau, danh tiếng của Mạnh Thập Nhị Lang càng vang xa. Nếu không phải bây giờ hắn đã là quân hộ, lại đang để tang, có lẽ ông mai bà mối đã đến san bằng ngưỡng cửa nhà hắn.
Mạnh Thanh Hòa có chút ngượng ngùng, chẳng phải chỉ tặng vài cuốn sách, làm một việc tốt hay sao?
Tóm lại, chỉ do Mạnh mỗ chưa quen thuộc với Đại Minh, vẫn chưa ý thức được tầm quan trọng của “sách” trong thời đại này!
Khi hắn thực sự hiểu được ý nghĩa của việc mình làm, đã là vài năm sau, đến lúc đó, con cháu Mạnh thị, hễ ai đi thi đều sẽ cảm tạ Mạnh Thập Nhị Lang một tiếng, dù là phủ Bắc Bình hay sau này là Bắc Trực Lệ, đều biết đến truyền kỳ "Mạnh Thập Nhị Lang tặng sách.”
Cái gọi là có tâm trồng hoa hoa không nở, vô tình cắm liễu liễu xanh um, chính là như vậy.
Rời khỏi Mạnh gia thôn, Mạnh Thanh Hòa một đường đi lên phía Bắc, hắn cùng với mười hai nam đinh trong làng bị chia ra, phái đi đóng quân ở Khai Bình Vệ và các nơi khác nhau.
Cả đám người vậy mà chỉ có Mạnh Thanh Hoà là “tự nguyện đi lính”, còn lại tất cả đều là diện ép buộc... Cùng đi còn có mấy tên nha dịch và hai võ tướng, sau khi ra khỏi phủ Bắc Bình, trong đội lại kết nạp hơn hai mươi người.
Dùng năm sáu cái bánh mì và nửa con gà luộc, Mạnh Thanh Hòa đã thành công xưng huynh gọi đệ với hai tên nha dịch, còn dò hỏi được lai lịch của phần lớn những người đến sau.
"Tội phạm sung quân.” Một tên nha dịch lau sạch dầu mỡ trên miệng, chỉ vào nam nhân trung niên đang ngồi nghỉ bên đường: "Thấy người đó chưa, vốn là Lang trung của Vũ Khố Ty Binh Bộ, quan ngũ phẩm, bây giờ, hừ!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT