Đi ra khỏi lều lớn của Thẩm Tuyên, bị gió đêm thổi qua, đầu óc choáng váng của Mạnh Thập Nhị Lang cuối cùng cũng tỉnh táo hơn hẳn.
Nâng cánh tay lên ngửi, một mùi thảo dược thoang thoảng.
Vết thương dường như vẫn còn lưu lại cảm giác mát lạnh của đầu ngón tay, không hiểu sao tai lại nóng lên.
Tuổi nhỏ đi, da mặt hắn cũng mỏng hơn sao?
Tới gần nhìn kỹ, tướng mạo Thẩm Tuyên quả thực rất hút hồn. Trên người không có mùi hương gì, chỉ mang theo luồng khí sắc bén như gió lạnh nơi biên ải phương Bắc, thanh tao như tuyết.
Lần đầu tiên được thấy đôi mắt đen láy của y phản chiếu hình bóng mình. Mạnh Thanh Hoà thẩm cảm tạ bản thân đã cố gắng kiên trì, tăng lượng thức ăn, mặc dù vẫn còn không đủ nhìn, nhưng ít nhất đã có thêm chút thịt, không còn là cây tre gió thổi là ngã, tay bóp là vỡ nữa!
Nhịn không được nhếch khoé miệng, nhưng lập tức hít hà một tiếng, không cởi y phục, hắn còn không nhận ra mình bị thương. Vừa cởi áo ngoài, Mạnh Thanh Hòa cũng giật mình, chưa kể đến vết xước ở vai và cánh tay, ngay bụng còn thêm cả mảng bầm xanh, chỗ nghiêm trọng đã chuyển thành màu tím.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play