Những câu chuyện cuộc đời tôi

Chương 2: Mẫu giáo- Nổi ám ảnh đầu đời


3 tháng


T bắt đầu đi học mẫu giáo từ năm 4 tuổi. So với nhiều người nó có thể là khá muộn phải không, nhưng thực ra đối với t còn sớm chán, bởi vì ngày xưa t nhỏ bé tí à, lại còn hay ốm. Theo lời bố t kể lại hồi đó học 1 năm mà nghĩ mất nữa kì vì ốm.

Ngày đầu tiên đi học là vào một buổi chiều và đi học với một tâm trạng rất là vui vẻ. Với nhiều đứa trẻ khác lần đầu đi học sẽ khóc om sòm lên thế mà t mười mấy năm đi học chưa bao giờ khóc. Thật là con bé dũng cảm. 

Có một tâm trạng vui vẻ thế bởi vì t chưa biết ác mộng sắp đến với cuộc đời mình.Lần đầu tiên bước vào lớp t như thể là quen cái lớp từ đời trước rồi, vào lớp rất tự nhiên, vui vẻ nói chuyện cùng bạn bè. Oh wow. Đến giờ t vẫn ngưỡng mộ mình ngày đó. Lúc đó bạo dạn bao nhiêu thì lớn lên lại nhút nhát bấy nhiêu.

 Hồi đó có một cái máy tính cầm tay, nó như món đồ chơi bảo bối mà không ai có được. Bởi vì ở những năm 2007 thì đối với hoàn cảnh gia đình lúc đó được gọi là nghèo, chỉ đủ ăn là cùng lấy đâu ra búp bê hay xếp hình gì. Đối với các bạn lúc đó cũng vậy thấy một chiếc máy tính cầm tay cũng là một thứ xa lạ. Thế là mỗi khi cô bước ra khỏi lớp t sẽ lấy máy tính ra bấm và khoe với các bạn. Nhưng được vài lần thì cô thu mất đi. *lời bây giờ muốn nói "ủa cô"*.Thế là hết cái để khoe;. Đến tận lúc tan học, mẹ đón t mới bảo mẹ lấy lại được. 

 Ngày đầu tiên đi học kết thúc một cách đơn giản và lãng xẹt như z đó>_


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play