Quân Nguyệt Nguyệt biết rõ tình hình, vừa vào nhà đã thẳng thắn hướng về phía Cơ Phỉ mà nói, "Bọn họ có thể nhận tiền không rõ ràng của cô ư? Rút vốn trước đi, sau đó ký hợp đồng giống tôi mới được." Cơ Phỉ khiêm tốn gật đầu, Phương An Yến nghiêng đầu cười một chút. Sắc mặt của mẹ Phương và bố Phương nhất thời không tốt, xém chút nữa chung cư nhà họ Phương đang thảm* chỉ còn một kỳ thi công cuối cùng, bắt đầu bán các tầng nhà bọn họ sẽ thật sự không ưu lo toan, bây giờ nếu Cơ Phỉ nhất định muốn đòi tiền, vậy nhà họ Phương sẽ lại đối mặt với nguy hiểm sắp sửa đứt đoạn chuỗi tiền vốn.
Bọn họ từng người một đều biến thành hồ lô không miệng, chỉ hơi khẩn trương nhìn Phương An Yến.
Cậu lại nói, "Cô ấy đã rót vào một trăm triệu tiền vốn, nếu như rút vốn, bây giờ nhà họ Phương có thể trực tiếp tuyên bố phá sản."
Cơ Phỉ hơi nhíu mày, Quân Nguyệt Nguyệt cũng cố nhịn cười, nào có nhiều như vậy, Phương An Yến thế này là đang phóng đại, nhưng mẹ Phương với bố Phương lại tin thật, hoàn toàn không dám lên tiếng.
Chuyện này coi như cứ thế qua đi, mẹ Phương không dám hỏi han chuyện của Phương An Yến, lại kéo Phương An Ngu nhìn một vòng, nhưng nhìn thế nào cũng thấy anh mập thêm hai vòng, trạng thái tinh thần tốt đẹp, ánh mắt long lanh, không u sầu và lặng lẽ như lúc ở nhà.
Mặc dù mẹ Phương và bố Phương là thần giữ của nhưng nuôi lớn hai anh em như vậy, suy cho cùng cũng là con ruột của mình, bọn họ và ông cụ Quân giống nhau, trên đường đi tới, biết đường tắt của đời người, tất nhiên sẽ không hy vọng con cái của mình đi đường vòng, có tình yêu hay không tình yêu, hồi đó bọn họ cũng hai bên không vừa mắt nhau, bây giờ cũng không làm bạn đến già.
Chẳng qua là bọn họ không biết, cuộc đời của mỗi một người, dù là bi thảm hay hạnh phúc cũng không nên do một người khác sắp xếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT