Ban đầu Quân Nguyệt Nguyệt định cự tuyệt, cô thề, tuy cô không biết vì sao lại ngất xỉu nhưng tổn thương duy nhất trên cả người chỉ có là lúc vung mạnh cờ lê cô đổi tay trái thay tay phải để tiện đập gáy người ta khiến vết thương trong lòng bàn tay trái còn chưa khép miệng lại vỡ ra.
Còn nếu tìm cẩn thận, chỗ có thể trở thành miệng vết thương chắc là ban ngày ở bệnh viện cắm kim truyền nhưng có lẽ vết đó cũng không thể tính là miệng vết thương được bởi không để ý là đã khép lại rồi.
Vết thương như thế đừng nói chuyện tắm rửa, nếu ở mạt thế trong tình huống không bị cảm kể cả chân gãy cô cũng có thể đi theo đội ra ngoài tìm vật tư.
Từ lúc bắt đầu cô không để vết thương đó trong lòng, thật sự không đến nông nỗi cần người hầu hạ...
Nhưng đến khi quần áo lót tinh khiết in dâu tây đều đặt rành rành trên kệ rồi, cô mới vô cùng không thành thật mà mở miệng từ chối: "Tôi tự làm được..."
Phương An Ngu là người điếc sao có thể nghe thấy cái rắm gì, anh quay lưng về phía cô nghiêm túc dùng bông tắm đánh bọt.
Quân Nguyệt Nguyệt ‘chậc’ một tiếng, lại nói một mình: "Haiz anh thật không nghe lời."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT