Hơn nữa người dẫn đầu vừa gọi người đàn ông đang bị bọn họ trói - lúc này đã tỉnh rượu - gọi là anh.
Mẹ nó, phim truyền hình cũng không biến hóa nhanh được như thế.
Nhưng nghĩ lại, đây là mẹ nó trong tiểu thuyết, chỉ có thể chứng minh logic và sức tưởng tượng của tác giả hoàn toàn không liên quan gì đến nhau.
Phản ứng đầu tiên của Nguyệt Nguyệt là nhanh chóng đẩy Quân Du về khách sạn, bà chủ nhìn ra bên ngoài cũng không tỏ vẻ ngạc nhiên, rõ ràng là đoán được từ trước nếu không cũng không trả lại tiền để bọn họ ra ngoài đợi. 
Bà ta thấy cô đẩy Quân Du về khách sạn của minh, ngập ngừng định nói gì đó thì thấy Quân Nguyệt Nguyệt trợn mắt: "Cho em ấy ở lại đây, nếu không thì tôi sẽ dẫn đám người kia vào khách sạn của bà nhé!'
Bà chủ lập tức câm nín, Quân Nguyệt Nguyệt vào rất nhanh sau đó nhanh chóng đi ra. Cô vừa ra khỏi cửa thì nghe thấy: "Bịch! Rầm rầm..."
Xe của bọn họ bị một cái xà beng đào nát.
"Chúng mày đợi đấy, cảnh sát sắp đến rồi, tao không tin là luật pháp không tồn tại."
Phương An Yến không hề sợ, không biết cậu nhặt mảnh sứ vỡ từ lúc nào, để trên cổ người đàn ông bị trói giằng co với đám người côn đồ kia, cực kỳ dọa người. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play