Gả Cho Nam Phụ Câm Điếc

Chương 135


3 tháng

trướctiếp

Quân Duyệt không thể tìm được chính xác từ nào để miêu tả cảm giác khi cô nhìn thấy Phương An Ngu lúc này, từ sâu trong lòng, cô cảm thấy có lẽ những năm này mình đọc sách công cốc rồi, tất nhiên không phải cái kiểu trong lòng có nai con chạy loạn, nói thế nào thì cũng đâu phải phim thần tượng gì đâu, chỉ là cô cảm thấy rất kỳ quái. 
Không có ai cho cô cảm giác như vậy, rõ ràng cả người anh bẩn thỉu toàn là bùn, bên cạnh giàn hoa có để đất mới nên có thể nhận ra được ban nãy anh đang làm gì, thậm chí trên mặt anh cũng bị sượt bùn, nhưng Quân Duyệt lại cảm thấy, anh rất sạch sẽ. 
Sạch sẽ giống như một đóa hoa sen trắng gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn. Tất nhiên, bình thường cô toàn dùng kiểu từ này để mắng người khác, nhưng những lời này để miêu tả người trước mắt thì hoàn toàn không hề quá đáng chút nào. 
Còn kiểu trai gái nào mà Quân Duyệt chưa từng thấy chứ? Nhưng nhìn chằm chằm vào gương mặt mờ mịt và hoảng hốt của anh, cô lại có phần thất thần hiếm có trong một thoáng.. 
Nhìn anh quá sạch sẽ, ánh mắt cũng quá sạch sẽ, hơn nữa dưới ánh đèn sáng chói trong nhà kính trồng hoa này tự dưng có cảm giác không chân thực. 
Thế nhưng Quân Duyệt cũng chỉ thất thần một thoáng, cô lập tức nhớ đến chuyện anh đùa giỡn mình, mặt sa sầm kéo anh đứng lên ra bên ngoài giàn hoa, giọng bực bội, "Ban nãy anh có thấy tôi chứ? Thấy tôi rồi mà còn tắt đèn? Không phải anh cố ý đó chứ!"
Vẻ hốt hoảng và mờ mịt trên mặt Phương An Ngu càng sâu hơn, anh biết cô gái này nói chuyện với anh, hình như còn đang mất hứng, nhưng anh vội ra ngoài nên không mang theo quyển sổ nhỏ, hơn nữa... anh không nghe được cô đang nói gì. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp