Quân Nguyệt Nguyệt nhìn Phương An Ngu, đưa tay bắt lấy cánh tay có phần phát run, đây chính là nguyên nhân cô thích Phương An Ngu cả hai đời.
Tình yêu của anh quá thuần túy, có người nói yêu một người là không thể trộn bất kỳ tạp chất nào thì đó mới là thuần túy, nhưng chỉ cần Phương An Ngu yêu rồi thì sẽ biết cái gì mới thực sự là tình yêu thuần túy.
Anh có thể vì yêu cô, chấp nhận tất cả của cô, bao gồm chấp nhận cả một người khác, mặc dù tình cảm trong mắt tất cả mọi người khác đều là vặn vẹo, không bình thường, không có tự tôn nhưng không có người nào được yêu như vậy lại vẫn có thể đi yêu người khác.
Anh dâng tặng chính mình, cũng cắt đứt đường Quân Nguyệt Nguyệt thích người khác, trong cái nhìn của cô thì chuyện này là không đúng, nhưng lại không thể từ chối, vì thế cô động lòng không dứt.
Cho nên Quân Nguyệt Nguyệt cười lên, thật sự không nhịn cười được, "Không phải, làm sao anh lại cứ cảm thấy em thích Ngọ Chấn Phi nhỉ!"
Sau khi cô biết hết suy nghĩ của anh cũng không nóng nảy, ngồi xuống đối diện Phương An Ngu, kéo tay anh, hỏi anh. "Vừa nãy anh ta hôn em, không phải em hôn anh ta. Ngọ Chấn Phi hôn em mà em không né tránh, sao anh đã kết luận là em thích anh? Hửm?"
Phương An Ngu vô cùng thê thảm bi thương lấy di động, gõ mấy chữ có chút khó khăn--- Đời trước em chỉ thích anh ta, lại còn có con của anh ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT