Cô bị Phương An Ngu ôm về phòng, Quân Nguyệt Nguyệt cũng chưa mất ý thức, chỉ là trong lòng cô không thoải mái, có hơi muốn trốn tránh hiện thức.
Chuyện của Nguyệt Nha thật sự khiến cô hơi ghê tởm, có điều sau khi trở lại cái ổ nhỏ của bọn họ, Phương An Ngu ôm cô đi tắm, trong toàn bộ quá trình cũng không cần cô động tay, tắm cho cô với động tác nhẹ nhàng, ban đầu hai người chỉ cần tắm chung, thể nào cũng sẽ thân mật một trận, nhưng bây giờ Quân Nguyệt Nguyệt không có tâm trạng, mà bây giờ Phương An Ngu ngoại trừ không biết nói chuyện ra thì tưởng chừng như là con giun trong bụng cô, rửa mặt cho cô rất thân mật, lại không có chút xíu mập mờ nào.
Quân Nguyệt Nguyệt dựa vào lồng ngực ấm áp của anh, cảm nhận sự dịu dàng không tiếng động của anh, trong lòng rất vui mừng, cũng cảm thấy dù là sống lại mất đời, cô vẫn sẽ yêu người đàn ông như Phương An Ngu vậy.
Dù anh mang hình dáng nào, cô cũng sẽ thích anh, sự dịu dàng và ấm áp của anh thật sự rất có tính chữa lành, Quân Nguyệt Nguyệt chưa từng gặp một người nào như vậy, cô thích anh là chuyện tất nhiên.
Sau khi hai người rửa mặt, Quân Nguyệt Nguyệt đứng dậy, Phương An Ngu nhẹ nhàng bới tóc cô, dùng máy sấy ro ro ro để thổi khô, sau đó đập chăn mấy lần, xốp đến mức có thể lõm vào, lúc này mới cùng cô khóa cửa lại, kéo rèm cửa sổ, ôm Quân Nguyệt Nguyệt nằm xuống.
Lúc này vừa mới qua trưa, một đám lớn người ở bên ngoài chờ được thu xếp, rất nhiều chuyện ví dụ như sau này phải đối phó với quần thể tang thi cấp hai xuất hiện như thế nào, ra ngoài cứu viện quá gian nan, làm sao để người còn sống sót tự tìm tới làng du lịch.
Với cả hợp nhất dị năng giả bên trong căn cứ, sau đó tìm vật tư, phương án tác chiến các kiểu, quá nhiều chuyện cần phải bàn bạc, quả thật bọn họ không nên nghỉ ngơi vào lúc này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT