Phương An Ngu hơi nghiêng người đưa lưng về phía Quân Du, bắt đầu nhắm mắt lại cảm nhận thử số lượng tang thi trong sân.
Đúng là ít hơn nhiều so với trong tòa nhà, Phương An Ngu không tìm được vị trí của Quân Nguyệt Nguyệt, cũng không âm thầm giúp, lực sát thương của đám tang thi trong sân cũng nhỏ, phần lớn cụ già đi đứng cũng không quá linh hoạt, sau khi biết thành tang thi cũng không khỏi bệnh một cách thần kỳ nào cả.
Mắt Phương An Ngu lặng lẽ biến thành màu xám trắng, cách tòa nhà anh gửi mệnh lệnh tấn công cho tang thi cấp hai ra bên ngoài.
Mặc dù số lượng tang thi không coi là nhiều, nhưng tán loạn ở khắp nơi, sau khi cổng viện điều dưỡng đóng lại, vì để phòng ngừa tang thi bên trong tòa nhà xông ra nên mọi người không chỉ đóng cửa tòa nhà, cũng không định dùng âm thanh hấp dẫn tang thi lảng vảng để tránh cho bên trong tòa nhà xao động.
Cho nên bọn họ chia nhau ra đi tiêu diệt sẽ tốn một chút thời gian.
Đến khi tiêu diệt xong toàn bộ, sắc trời đã sắp tối, lúc này thật sự không phù hợp để chiến đấu nhưng đám người bị bao vây đã hết đạn hết lương thực, có cả người bị thương mất máu nghiêm trọng, bọn họ không có cách nào tìm chỗ nghỉ dưỡng sức để ngày mai tới lần nữa, cứu người không thể chậm một giây.
May mà lúc này mạt thế không được coi là quá lâu, điện lực của Bình Xuyến còn chưa mất hết, sắc trời vừa tối lại, trong sân đã sáng lên vài ba ánh đèn LED chiếu điểm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT