Hàn Lạc Kình nghe lời này, bị cô chọc cười, “Em thật sự muốn học hành chăm chỉ, mỗi ngày cố gắng, vậy mà lại tới chỗ tôi? Tìm một nơi khác để ở, chẳng phải tốt hơn ở chỗ tôi sao?”
“Một mình ở không an toàn.” Nam Diên trả lời.
Quan trọng nhất là, không có tiền.
“Ồ, vậy em định biến tôi thành vệ sĩ sao? Vệ sĩ thì phải có lương chứ, đúng không?”
Nam Diên suy nghĩ một lúc, rồi gật đầu nói: “Có lương. Tôi rất hứng thú với việc xăm hình, anh dạy tôi, đợi khi tôi học thành tài, sẽ giúp anh làm việc, tiền vệ sĩ, tiền ăn và tiền trọ đều sẽ được trừ từ phần lương đó.”
Hàn Lạc Kình ngậm thuốc lá trong miệng, sắp đến phần cuối cùng của điếu thuốc. Anh cắn đầu lọc cười thành tiếng, “Nhóc con, em tính toán khá đấy chứ, vừa muốn tôi làm vệ sĩ, vừa muốn tôi làm thầy giáo? Lại còn muốn tôi chia phòng cho em ở? Em nghĩ mọi thứ dễ dàng thế sao?”
Nam Diên thầm nghĩ: Cũng không phải là không thể.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play