Trong nháy mắt, sắc mặt Trần Hoài Xuyên trở nên rất khó coi.
"Nếu có bệnh chó dại, thì rất có thể."
Sách Vị Nhiên đồng ý với cách nói của cô, sau vài giây mới mở miệng nói: "Thời gian đã không còn sớm, đi tới nhà tôi ngồi một chút hay tôi đưa cô về?"
Giờ anh ta đã không còn tốn tâm tư gì vào cô nữa rồi.
Quý Ngọc vỗ vỗ vào cửa kính xe: "Chỉ sợ là không được rồi."
Giây tiếp theo cửa sổ hạ xuống, ghế sau có hai người ngồi.
Aaron lộ ra hàm răng trắng đều ngay ngắn: "Chị, có cần chúng em hỗ trợ gì không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play