"Ông chủ thật ngại quá, tôi cũng không biết tại sao lại khóc như này, khiến cho ngài chê cười rồi." Triệu Tân Mai lấy tay lau nước mắt.
Rõ ràng bây giờ mọi thứ đã thay đổi, đã trở nên rất tốt.
Bên ngoài ánh nắng rực rỡ như vậy, còn bọn họ thì đang ở ngôi nhà rộng lớn như thế.
Nhưng mà, sao vẫn cảm thấy có chút tiếc nuối.
Trong lòng Thương Châu bực bội, giống như trên ngực đang bị một tảng đá đè nặng.
Cô gái kiêu ngạo kéo đàn cello, Tiểu Tường Vi tóc rất ngắn trong tấm ảnh hoặc mãi mãi là một trợ lý Quý khéo léo.....
Tất cả những người này đều là cô sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT