Đối diện với sự hào phóng của Khương Trừng, trong lòng Hà Tú Bình giống như ăn mật ngọt nói: “Được, vừa vặn chuẩn bị qua mùa đông, em phải mua chút vải bông may cho Mật Mật hai bộ quần áo dày.”
Tất nhiên, cô ta còn định mua cho Khương Trừng áo bông cùng áo lông cho Khương Triết.
Bản thân cô ta không sao cả, mặc đồ cũ năm ngoái là được.
“Không cần tiết kiệm, mua đủ là được.” Khương Trừng hào khí mà vỗ ngực mình, đắc ý nói: “Lão công của em hiện tại có tiền đồ rồi.”
“Anh đúng là tự khen mình mà không biết ngượng.” Hai người vừa nói cười mà đi vào nhà.
Từ khi biết được Khương Trừng có thể vì con gái và bọn nhỏ mà xây phòng bếp, ấn tượng của mẹ Hà về Khương Trừng càng ngày càng tốt, hơn nữa Khương Trừng cư xử rất đúng mực, mỗi lần đến nhà cũng chưa bao giờ đi tay không, mẹ Hà hiện tại thấy hắn còn vui vẻ hơn thấy con trai ruột của mình: “Trừng tử tới sao, mau vào phòng đi, thời tiết bên ngoài lạnh, uống chút trà nóng cho ấm người.”
Khương Trừng mỉm cười đáp lại, chỉ là nụ cười trên mặt lập tức biến mất khi nhìn thấy Khương Tuệ trong phòng: “Cô út sao lại ở đây?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play