Hà Tú Bình nghĩ đến cảnh về sau còn phải cùng mẹ Khương giao tiếp, tâm tình không khỏi có chút trùng xuống, nhưng cũng biết trừ phi mình cùng Khương Trừng ly hôn, nếu không dù thế nào phải đối mặt với mẹ Khương, đánh lên tinh thần phối hợp làm bộ kinh hỉ cười nói: “Thật vậy chăng? Cái gì kinh hỉ?”
Khương Trừng sao lại nhìn không ra Hà Tú Bình chỉ miễn cưỡng cười vui, nhưng cũng biết cô ta là vì mình mà cao hứng, trong lòng mềm nhũn, thật sự không đành lòng dày vò cô ta cả dọc đường, trước tiên đem kinh hỉ nói cho cô ta: “Chúng ta về sau có phòng bếp riêng, không cần lại cùng mẹ cùng nhau nấu cơm ăn cơm, về sau sống cuộc sống của chính chúng ta, em không cần lại xem sắc mặt mẹ.”
Lần này Hà Tú Bình thật sự kinh hỉ, vội kéo tay Khương Trừng xác nhận vài lần nói: “Chính anh xây phòng bếp? Chính là phòng bếp của chúng ta?”
“Đúng vậy, đó chính là phòng bếp nhà chúng ta, về sau em muốn ăn cái gì thì làm cái đó, không cần xem sắc mặt mẹ.”
Khương Trừng kỳ thật biết khoảng thời gian trước Hà Tú Bình chịu ủy khuất, chỉ là khi đó hắn thật sự quá mệt mỏi, hoàn toàn không có tinh lực đi thông cảm Hà Tú Bình vì đang vào mùa vụ, bây giờ hắn giảm bớt thời gian xuống ruộng, công điểm tuy rằng ít, nhưng người lại có không ít tinh thần, cũng có tâm tư đi kinh doanh vì gia đình nhỏ của mình.
Hà Tú Bình đỏ hốc mắt, cảm động mà ôm chặt Khương Trừng, cô ta cũng không dám nghĩ Khương Trừng hắn như thế nào một bên xuống ruộng một bên xây phòng, cô ta không chỉ không thông cảm cho hắn, còn tùy hứng như vậy trở về nhà mẹ đẻ.
Càng nghĩ càng áy náy, Hà Tú Bình nghẹn ngào nói không nên lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play