Vào lúc ban đêm Khương Lạc lại thừa dịp đi nhìn Tiểu Đảm Nhi, phát hiện cậu bé đã hoàn toàn hạ sốt, hai người mới an tâm một chút.
Ngày hôm sau buổi sáng, Kỷ Thư đem Tiểu Nghi Nhi bối ở trước ngực, Khương Lạc thật cẩn thận mà chở hai người đi vào trong huyện.
Chỉ là tuy nói là trong huyện, nhưng rốt cuộc không có phát đạt như trong thành phố, Kỷ Thư có chút thất vọng nhỏ, nhưng vẫn nhịn không được tò mò mà đi dạo khắp nơi.
Khương Lạc đánh giá Tiểu Nghi Nhi sắp đến giờ ngủ, vội vàng lôi kéo Kỷ Thư đến quán chụp ảnh chụp hình, hỏi giá, chụp ảnh giá chung là một mao năm 1 tấm, bọn họ chụp mười tấm, tổng cộng chụp hết một khối 5 mao, một tuần sau có thể lấy ảnh chụp.
Hai người đi vào bách hóa đại lâu, nhìn đủ loại kiểu dáng, sản phẩm có chứa niên đại, Kỷ Thư mọi thứ đều cảm thấy hứng thú.
“Nghĩ muốn cái gì? Anh mua cho em.” Khương Lạc dũng cảm nói.
Kỷ Thư đông nhìn xem tây sờ sờ, nhìn cái gì đều cảm thấy mới lạ, “Mua mấy hộp kem bảo vệ da, lại mua chút vải bông đưa cho đại tẩu cùng Đại Nha Nhị Nha đi, cái khác em lại nhìn nhìn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT