“Việc này cùng vợ lão tam có quan hệ gì?” Khương đại bá hỏi ra nghi hoặc trong lòng mọi người.
“Chính là! Chính chị đã làm sai cùng vợ tôi có quan hệ gì! Vì cái gì muốn vợ tôi hướng mẹ nhận lỗi?” Khương Trừng vừa nghe thấy Kỷ Thư muốn đem sự tình kéo đến trên người vợ mình, nháy mắt lại không bình tĩnh.
Kỷ Thư bị bọn họ chất vấn trước mặt mọi người cũng không giận, không chút hoang mang nhìn Hà Tú Bình đứng một bên hoảng loạn: “Hôm nay khi mẹ chồng ngã trước cửa nhà tôi, thím út chính là đứng ở dưới cây táo nhìn thấy hết, muốn nói tôi làm con dâu đối với mẹ chồng thấy chết mà không cứu, vậy bản thân thím út cũng là con dâu, có phải cũng đối với mẹ chồng thấy chết mà không cứu không?”
“Chị đừng ở chỗ này ngậm máu phun người! Vợ tôi căn bản là không có tới nhà chị! Hơn nữa cô ấy sao có thể đối với mẹ thấy chết mà không cứu!” Khương Trừng vừa nghe nói thái quá như vậy, càng nổi trận lôi đình, cho rằng Kỷ Thư vì kéo Hà Tú Bình rơi xuống nước mà cố ý oan uổng Hà Tú Bình.
“Chú ba chú đừng vội nhao nhao lên, chú có thể hỏi trước hỏi vợ chú, nhìn xem thím ấy nói như thế nào.” Kỷ Thư như cũ gắt gao mà nhìn chằm chằm Hà Tú Bình, nhướng mày cười nhạt, rất có vài phần khiêu khích: “Thím nói đúng không, thím út.”
“Tôi, tôi……” Hà Tú Bình bị cô nhìn khiến trong lòng căng thẳng, ánh mắt có chút trốn tránh.
“Hỏi cái gì mà hỏi, việc này cùng vợ tôi không có quan hệ, tôi nói cho chị biết, chị đừng nghĩ lôi vợ tôi!” Khương Trừng lại vô điều kiện tín nhiệm Hà Tú Bình, thế cho nên quá mức mù quáng tự tin khiến hắn bỏ qua biểu tình hoảng loạn, chột dạ của Hà Tú Bình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT